Quán Thời Gian
Hân hoan đón mừng quý khách đến với Quán Thời Gian!

Join the forum, it's quick and easy

Quán Thời Gian
Hân hoan đón mừng quý khách đến với Quán Thời Gian!
Quán Thời Gian
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

BÓNG CHIỀU XƯA- Dương Thiệu Tước

Go down

BÓNG CHIỀU XƯA- Dương Thiệu Tước Empty BÓNG CHIỀU XƯA- Dương Thiệu Tước

Bài gửi  minhthanh Sat Sep 08, 2012 4:27 pm

BÓNG CHIỀU XƯA- Dương Thiệu Tước 2174310047_b98716d359_b

Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần.
Một trời đắm duyên thơ
cho đời bao phút ơ thờ.
Ngạt ngào sắc hương
tay cầm tay luyến thương.
Đôi mắt em nhìn càng say đắm mơ màng nào thấy đâu sầu vương.
Một chiều bên nhau
một chiều vui sống quên phút tang bồng.
Em ơi nhớ chăng xa em anh hát
khúc ca nhớ mong.
Một chiều gió mưa
anh về thăm chốn xưa.
Non nước u buồn nào đâu bóng cố nhân lòng xót xa tình xưa.

Lâng lâng chiều mơ
một chiều bâng khuâng đâu nguồn thơ.
Mây vương sầu lan
Gió ơi đưa hồn về làng cũ
nhắn thầm lời nguyện ước trong chiều xưa.
Thương nhau làm chi
âm thầm lệ vương khi biệt ly.
Xa xôi còn chi
vô tình em nhớ mối duyên hờ
Tình như mây khói bóng ai xa mờ.

Một chiều ái ân
Say hồn ta bao lần.
Một trời đắm duyên thơ
cho đời bao phút ơ thờ.
Ngạt ngào sắc hương
tay cầm tay luyến thương.
Đôi mắt em nhìn càng say đắm mơ màng nào thấy đâu sầu vương.
Một chiều bên nhau
một chiều vui sống quên phút tang bồng.

Em ơi nhớ chăng xa em anh hát
khúc ca nhớ mong.
Một chiều gió mưa
anh về thăm chốn xưa.
Non nước u buồn nào đâu bóng cố nhân lòng xót xa tình.


.....Bóng Chiều Xưa mới là một bản tình ca tuyệt vời, nói về một mối tình say đắm nay không còn nữa. Thuần túy là tình yêu, nhưng cũng mang đặc điểm chung là mối tình say đắm đó đã tan rồi, chỉ còn lại nhớ tiếc. Nếu nó còn, và vẫn tiếp tục cường độ đắm say hạnh phúc như từ đầu thì tác giả chắc không mất công sáng tác bản nhạc làm gì. Sáng tác vì mối tình chỉ còn tồn tại cùng với một bóng chiều xưa, nghĩa là chỉ tồn tại trong ký ức. Khi một trong hai người đã từng yêu nhau về thăm nơi cũ đã từng chứng kiến tình yêu của họ.
Một chiều gió mưa
Anh về thăm chốn xưa
Thì chỉ đối diện với
Non nước u buồn
Nào đâu bóng cố nhân
Lòng xót xa tình xưa.

Trong sáng tác của Dương Thiệu Tước chúng ta luôn luôn gặp nỗi tiếc nhớ những gì đã qua. Rõ ràng tác giả có tấm lòng hoài cựu rất mạnh. Trong Văn học Việt Nam chúng ta có một tác phẩm ưu tú chỉ viết về quá khứ, đó là cuốn Vang Bóng Một Thời của Nguyễn Tuân. Tác giả đứng trước luồng sóng Âu hóa đang tràn vào xã hội Việt Nam vào những thập niên đầu của thế kỷ 20, đã vội ghi lại các hình ảnh đại diện cho sinh hoạt và tâm tư Việt Nam một thời trước đó, trước khi chúng bị xóa nhòa vì làn sóng không cưỡng lại được của một nền văn minh mới mẻ. Tôi có cảm tưởng Dương Thiệu Tước cũng làm công việc tương tự, trong lãnh vực âm nhạc, khi cố tình làm sống lại những gì đang mất trong một hoài niệm miên man.
....
Dĩ nhiên tình cảm Dương Thiệu Tước không phải chỉ là hoài cảm. Những tác phẩm như Bến Xuân Xanh, Hội Hoa Ðăng v.v... nắm bắt và thể hiện những niềm vui, vẻ đẹp của thiên nhiên và hội hè bằng những nét nhạc trong sáng, hào hứng. Thế nhưng điều quan trọng Dương Thiệu Tước vẫn là người đã lưu giữ những “tiếng xưa” lại cho chúng ta. Tình cảm của ông trang nhã, ngôn từ của ông đẹp một cách cổ kính, và nhạc của ông cao sang. Sự nghiệp sáng tác của ông là một di sản quý báu mà những thế hệ kế tiếp ông phải biết nâng niu quý trọng. Di sản đó đã làm giàu có cho tâm hồn chúng ta, và do đó cũng đóng góp rất nhiều cho nền văn hóa Việt Nam.

Phạm Phú Minh

minhthanh
minhthanh
Admin

Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết