Quán Thời Gian
Hân hoan đón mừng quý khách đến với Quán Thời Gian!

Join the forum, it's quick and easy

Quán Thời Gian
Hân hoan đón mừng quý khách đến với Quán Thời Gian!
Quán Thời Gian
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Dòng nhạc VĂN PHỤNG

2 posters

Go down

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Empty Dòng nhạc VĂN PHỤNG

Bài gửi  minhthanh Thu Oct 25, 2012 7:13 pm

Chú Friend nói với tôi:
- Khách vào quán mình cứ nghe nhạc buồn riết rồi sẽ có một ngày nào đó chịu không nỗi sẽ bỏ đi hết! Cho nghe thêm cái gì đó vui vui đi!
- Thế theo chú thì mình cho khách nghe ca khúc của tác giả nào để cảm thấy lòng luôn vui vẻ?
- Cho nghe nhạc của 'Văn Phụng" đi! Nhạc của ông có buồn, có vui , nhưng vui nhiều hơn buồn! Mà các bài buồn của ông cũng rất nhẹ nhàng không có làm cho người ta đứt ruột! Very Happy Very Happy Very Happy
- Mở thêm phòng nhạc Văn Phụng nhen!
- OK! Yên chí em sẽ phục vụ hết mình!
minhthanh
minhthanh
Admin

Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012

Về Đầu Trang Go down

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Empty Re: Dòng nhạc VĂN PHỤNG

Bài gửi  minhthanh Thu Oct 25, 2012 7:30 pm

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Vanphung2
Nhạc sĩ Văn Phụng

Nhạc sĩ Văn Phụng tên thật là Nguyễn Văn Phụng, sinh năm 1930 tại Hà Nội trong một gia đình bốn anh em mà ông là thứ hai. Học đàn dương cầm từ nhỏ, được sự chỉ dạy của hai giáo sư dương cầm là bà Perrier và bà Vượng, năm 1945 Văn Phụng đã đoạt giải nhất độc tấu dương cầm trong một cuộc tuyển lựa tại Nhà Hát lớn Hà Nội với nhạc phẩm "La Prière d’Une Vierge".

Thời đi học Văn Phụng là một học sinh xuất sắc, ông học tiểu học tại trường Louis Pasteur, trung học ở trường Albert Sarraut. Năm 16 tuổi, sau khi tốt nghiệp Tú tài, Văn Phụng theo học ngành Y vì ý muốn của cha ông. Nhưng chỉ được một năm Văn Phụng bỏ học để theo âm nhạc.

Bước chân vào âm nhạc

Năm 1946, trong một lần chạy loạn về Nam Định, Văn Phụng trú tại tại nhà thờ Tứ Trùng ở Chợ Cồn và ông gặp linh mục Mai Xuân Đình. Vị linh mục đã chỉ dạy cho ông về âm nhạc và giáo lý.

Năm 1948, Văn Phụng quay về Hà Nội. Theo lệnh tổng động viên, ông gia nhập Ban Quân nhạc Đệ tam tiểu đoàn danh dự. Chính ở đây, Văn Phụng đã quen với những người mà về sau cũng trở thành những nhạc sĩ nổi tiếng của miền Nam như Nhật Bằng, Đan Thọ, Nguyễn Hiền, Văn Khôi, Vũ Thành... Thời gian đó, ông được nhạc trưởng người Pháp gốc Đức tên Schmetzer chỉ dẫn cho về hòa âm.

Thời kỳ sáng tác

Năm 1948 cũng là năm Văn Phụng sáng tác ca khúc đầu tay "Ô mê ly" trong một lần vui đùa ca hát cùng bạn bè trong ban Quân Nhạc. Ông thường trình diễn nhạc phẩm này tại những vũ trường ở Hà Nội. Bài hát đã được hoan nghênh đón nhận và kể từ đó tên tuổi Văn Phụng được giới yêu nhạc chú ý.

Khoảng 1954, 1955 Văn Phụng di cư vào miền Nam và trở thành Nhạc Trưởng của Đài Phát thanh Quân đội thuộc Nha Chiến tranh Tâm lý (Việt Nam Cộng hòa) và phụ trách chương trình ca nhạc trên Đài Phát thanh Sài Gòn.

Khởi đầu cho sự nghiệp âm nhạc với "Ô mê ly" vào năm 1948 và kết thúc với "Chán nản" vào năm 1972, Văn Phụng đã sáng tác hàng trăm ca khúc, trong số đó có rất nhiều nhạc phẩm đặc sắc như "Trăng sơn cước", "Yêu", "Tôi đi giữa hoàng hôn", "Suối tóc", "Mưa", "Tiếng dương cầm", "Giấc mộng viễn du", "Tình", "Bức họa đồng quê"...

Tuy được xem như là một trong số các nhạc sĩ theo trường phái nhạc cổ điển Tây Phương, Văn Phụng cũng viết những bản nhạc giá trị với âm hưởng dân ca như "Trăng sáng vườn chè" (thơ Nguyễn Bính), "Các anh đi" (thơ Hoàng Trung Thông), "Đêm buồn" (phổ ca dao), "Nhớ bến Đà Giang"... Ông còn hòa âm cho nhiều cuốn băng nổi tiếng và được xem như một trong những nhạc sĩ hòa âm xuất sắc nhất của Sài Gòn khi đó.

Sau 75 Văn Phụng định cư ở Hoa Kỳ. Ông mất năm 1999.


Được sửa bởi minhthanh ngày Fri Oct 26, 2012 4:05 pm; sửa lần 2.
minhthanh
minhthanh
Admin

Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012

Về Đầu Trang Go down

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Empty Re: Dòng nhạc VĂN PHỤNG

Bài gửi  minhthanh Fri Oct 26, 2012 11:38 am

Những Khúc Nhạc “Mê Ly” Của Văn Phụng


Trong vòm trời bao la những ánh tinh cầu tỏa sáng như giải ngân hà tập hợp nhiều nhân tài nơi nghệ thuật trau chuốt, phối hợp, biến đổi âm thanh của nền nhạc Tình Ca Việt Nam trước năm 1975 vốn xuất phát từ chiếc nôi dòng nhạc Tiền Chiến, có lẽ giới hâm mộ đều không thể nào không nhắc đến tài năng của nhạc sĩ Văn Phụng, một nhà soạn nhạc hòa âm nổi tiếng khắp 3 miền đất nước từ khoảng giữa thập niên 1950 với nhiều danh khúc trữ tình đóng góp thêm nhiều nét phong phú đa dạng, sắc sảo điêu luyện cho kho tàng văn hóa Việt Nam về lĩnh vực âm nhạc.

Nhạc sĩ Văn Phụng chào đời năm 1930 tại Hà Nội với tên thật là Nguyễn Văn Phụng và đã có dịp tiếp xúc cùng thế giới âm thanh của dòng nhạc cổ điển Tây phương từ thuở bé khi ông trực tiếp thụ huấn dương cầm từ 2 vị nữ giáo sư tên Vượng và Perrier, nên niềm đam mê sáng tác cộng với khả năng trình tấu thiên phú của ông như càng có thêm chất liệu về nền tảng hòa âm được tô đậm những nét lả lướt bay bổng trong không gian đa chiều thánh thót của nền nhạc Tây Phương kết hợp cùng những màu sắc thơ mộng nhẹ nhàng nơi thế giới êm đềm trầm lắng của Việt Nhạc, để nhập thành một thể kết tinh nghệ thuật toàn hảo.

Vào năm 15 tuổi, chàng thiếu niên Nguyễn Văn Phụng đã đoạt giải Nhất trong một cuộc thi diễn tấu dương cầm tại Đại Hý Viện Hà Nội qua một nhạc phẩm Pháp mang tên “La Prière D ‘une Vierge”, và năm sau đó tốt nghiệp Tú Tài tại trường Albert Sarraut rồi khởi đầu cho sự nghiệp sáng tác bằng ca khúc lừng danh “Ô Mê Ly” chính thức đưa tên tuổi của Văn Phụng đi vào lòng giới yêu nhạc như là một sự đón nhận thân thương và nồng nhiệt vì tài năng hiếm có của ông.

Sự góp mặt của ca khúc “Ô Mê Ly” từ năm 1948 chính là lúc Văn Phụng vừa tròn 18 với bầu nhiệt huyết hăng say của lứa tuổi thanh xuân cuồng nhiệt với âm nhạc mơ mộng với cuộc đời và tác phẩm này cũng xuất hiện trong thời điểm đánh dấu rất rõ nét về giai đoạn chuyển tiếp giữa dòng nhạc Tiền Chiến và những nhạc phẩm cận đại để hình thành một sắc thái riêng biệt cho dòng tân nhạc Việt Nam được thể hiện qua những cấu trúc vững chắc, mạch lạc của nền nhạc lý Tây Phương khiến người nghe dễ dàng nhận diện bố cục ở từng khuôn nhạc, từng vị trí của hợp âm và nhất là chủ âm được biến tấu theo dòng tập hợp âm sắc liên kết chặt chẻ từ phiên khúc đến điệp khúc.

Khởi đi từ những nốt nhạc dạo đầu lồng trong nhịp điệu Fox - Calypso rộn ràng sinh động nét vui tươi hồn nhiên, 3 âm từ “Ô Mê Ly” từ câu nhập khúc được ngân lên một cách chậm rãi nhẹ nhàng trên nền nhạc tuôn rải tiếng dương cầm lưu luyến như vừa muốn níu kéo tâm trạng chờ đợi những âm điệu tươi sáng của phần phiên khúc đã bộc lộ một khía cạnh đặc biệt của ca khúc “Ô Mê Ly” qua những lời ca phóng thoáng nhộn nhịp, lạc quan yêu đời.

Nhờ vào những đặc điểm nói trên, “Ô Mê Ly” đã nhanh chóng trở thành 1 tác phẩm tiêu biểu cho nền tân nhạc Việt Nam vừa thoáng đượm không khí an lạc thanh bình trong bối cảnh của thời kỳ tiền chiến vừa toát ra những ý nhạc tân kỳ qua lối hòa âm phối nhạc tràn đầy âm hưởng tươi vui hấp dẫn như báo hiệu cho buổi bình minh tươi sáng về sự phát triển của Việt nhạc, và cũng chính vì lẽ này mà dù cho đến nay tuy đã trải qua gần đúng 40 năm nhưng “Ô Mê Ly” vẫn còn là một trong những ca khúc được thính giả yêu nhạc trân trọng thưởng thức và càng được nhiều nghệ sĩ trình diễn.



Ô Mê Ly

Ô mê ly, mê ly!
Ô mê ly, mê ly đời ta!
Ô mê ly đời sống với cây đàn
Tình tính tang dạo phím rồi ca vang
Chiều êm êm nhìn phía xa mây vàng
Dục lòng ta dạo khúc ca với đàn
Một chiều mưa ta hát vang "Mưa rơi!"
Rồi cùng ta mưa đáp: "Cho tươi đời!"
Một ngày nắng ta hát vang: "Nắng tươi!"
Đàn cầm tay say sưa hát là nguồn vui

Gió sớm đã về, cùng tiếng hát tiếng cười
Thấp thoáng bóng người ngoài đám lúa cất lời
Thấy tiếng hát cười là gió sớm đến mời: "Người ơi, đàn đi!"

Ô mê ly, mê ly!
Ô mê ly, mê ly đời ta!

Đứng giữa cánh đồng nhìn ánh nắng phớt hồng
Có tiếng hát chòng từ đám lúa lướt về
Thoáng thấy tiếng nàng và thoáng có tiếng cười, đàn ta hòa vang

Ô mê ly, tơ duyên!
Ô mê ly, khúc ca triền miên!

Ô mê ly đời sống bao duyên tình
Trời về trưa ngồi dưới hàng cây xanh
Nhìn bao la đồng lúa xa xa mờ
Đàn hòa vang tựa sóng xô đến bờ

Đường về thôn em bé vui câu ca
Dục hồn thơ tha thiết yêu quê nhà
Đàn cùng ta reo khúc ca chơi vơi
Nhạc còn vang nhịp nhàng đưa ngàn nơi


Đồng dạng với những âm hưởng sáng tạo mới lạ của “Ô Mê Ly”, nhạc sĩ Văn Phụng còn mang đến cho giới hâm mộ nhiều tác khúc khác như “Trăng Sơn Cước”, “Tiếng Vọng Chiều Vàng” v.v.. vốn được xem như những bước khai phá độc đáo cho nền tân nhạc miền Việt Nam. Từ đó cho đến khoảng năm 1972, ngoài những sáng tác với số lượng đồ sộ hơn 100 tác khúc kèm theo những giá trị mang kích thước không kém gì tên tuổi của chính mình, các hoạt động về âm nhạc của Văn Phụng còn được trải rộng trên lĩnh vực truyền thông khi ông phụ trách chương trình ca nhạc trên Đài Phát Thanh với trách vụ nhạc trưởng. Đồng thời, Văn Phụng cũng trở thành một nhạc sĩ chuyên nghiệp về hòa âm cho những băng nhạc nổi tiếng phát hành tại Sài Gòn trước năm 1975 và luôn được nhìn nhận là một trong những nhà soạn nhạc xuất sắc đương thời.
Qua đó, những tình khúc bao gồm các sáng tác từ thời tiền chiến đến cận đại đã trở nên quen thuộc và đi sâu vào lòng giới yêu nhạc như: “Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn”, “Suối Tóc”, “Bến Đà Giang”, “Thuyền Xưa Bến Cũ”, “Tiếng Dương Cầm”, “Vó Câu Muôn Dặm”, “Bức Họa Đồng Quê”, “Yêu”, “Giã Từ Đêm Mưa”, “Tình”, “Xuân Họp Mặt”, “Mưa Trên Phím Ngà” v.v… đã tạo thành một bức tranh nghệ thuật tổng hợp nhiều màu sắc, đủ thể loại và chủ đề sáng tác của Văn Phụng đã cho thấy sự cống hiến quí báu của ông góp phần không ít vào sự phát triển và thăng hoa cho nền tân nhạc Việt Nam.
Trong số những tác phẩm này, có lẽ ca khúc “Suối Tóc” thuộc thể loại tiền chiến được Văn Phụng sáng tác về mối tình của ông và người vợ tức nữ ca sĩ Châu Hà, là một nhạc phẩm gây ấn tượng mạnh mẽ nơi người nghe bằng một nền nhạc chơi vơi, êm đềm, du dương qua âm hưởng của hợp âm trưởng chuyển tấu thành hợp âm thứ nơi câu nhạc dẫn nhập được tấu lên bằng sự rung động của những phiếm dương cầm thánh thót hợp cùng âm vang lả lơi của tiếng vĩ cầm khiến con tim yêu đương phải bồi hồi rung cảm theo những vần thơ say đắm trước hình ảnh “suối tóc bờ vai” của giai nhân trong lòng người nghệ sĩ:

“Tìm đâu thấy liễu xanh-xanh lả lơi.
Hay đi tìm dòng suối tóc trên vai.
Ghi trong khóe mắt u hoài hình bóng ai.
Tôi với em một đêm Thu êm ái…”


Và trên phương diện Tình Ca, tài nghệ hòa âm của Văn Phụng lại càng thêm nét quyến rũ sắc sảo hơn bởi nhạc phẩm “Tình”, vốn là một ca khúc điển hình được gửi đi ngay từ phiên khúc đầu bằng những dòng hợp âm liên hoàn, nối kết linh động như những đợt sóng triền miên vỗ nhẹ vào không gian của những tâm hồn chan chứa nỗi sầu thương luyến ái một cách nhẹ nhàng qua những triết lý về tình yêu và nhất là những định nghĩa về chữ “Tình” của Văn Phụng:

“Tình là một chuyện muôn màu
Tình là mình hạnh phúc thật mau
Tình là một bài thơ sầu
Tình là một niềm nhớ thương nhau.
Tình đẹp tựa mùa thu vàng
Tình mình nhiều mộng ước miên man
Tình là một chuyện huy hoàng
Tình mình là thành nhớ hoang mang…”


Cuốn theo dòng trôi nổi của vận mệnh đất nước, Văn Phụng đã cùng gia đình rời Việt Nam vào năm 1978 và định cư tại tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ cho đến khi ông mất ngày 17 tháng 12 năm 1999 do những biến chứng của bệnh tiểu đường. Và cũng như bao nhạc sĩ thiên tài của Việt Nam, sự ra đi của Văn Phụng đã để lại một khoảng trống to lớn trong lĩnh vực sáng tác, hòa âm khiến nền tân nhạc Việt Nam càng trở nên buồn vắng.
Giờ đây, trải qua đúng 4 thập niên kể từ khi khởi đầu sự nghiệp sáng tác, những khúc nhạc “Mê Ly” của ông vẫn còn tỏa sáng trong lòng giới yêu nhạc khắp nơi khiến ta không khỏi chạnh lòng nghĩ đến một câu hỏi khó có câu giải đáp chính xác: “Bao giờ chúng ta lại có thêm được những nhạc khúc làm mê ly lòng mình như những sáng tác của Văn Phụng?”


(Triết Giao - Nhụy Nhã)
minhthanh
minhthanh
Admin

Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012

Về Đầu Trang Go down

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Empty Re: Dòng nhạc VĂN PHỤNG

Bài gửi  friend Thu Nov 01, 2012 7:24 pm

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Image018sh

Văn Phụng: Ðã 9 năm qua
Trường Kỳ
29/12/2008

Rất tiếc tôi đã không được gặp nhạc sĩ Văn Phụng vài tháng trước khi ông qua đời vào lúc 6 giờ chiều (giờ miền Đông Hoa Kỳ) tại Fairfax, Virginia ngày 17 tháng 12 năm 1999 sau một cơn hôn mê kéo dài 5 ngày. Trước đó, tôi đã được ông nhận lời tiếp tại căn apartment số 425 trên đường Typring ở Vienna vùng Fairfax là nơi ông và người bạn đời là nữ ca sĩ Châu Hà sống trong một khu nhà dành cho người lớn tuổi. Mặc dù đã được chị Châu Hà xác nhận cho lần đến thăm này, nhưng vào giờ chót nhạc sĩ Văn Phụng lại phải vào bệnh viện khẩn cấp do tác hại của bệnh tiểu đường đến nhiều bộ phận như thận, tim, gan, v.v... bộc phát mạnh từ giữa năm 1998, khiến có lần ông bị "stroke". Để tưởng nhớ về Văn Phụng nhân dịp kỷ niệm năm thứ 9 ngày ông qua đời, xin gửi đến quí vị một bài viết đặc biệt về người nhạc sĩ bay bướm, đào hoa và cũng rất hào hoa này với tất cả lòng mến mộ dành cho ông...

Nhưng hơn 2 tháng trước khi Văn Phụng ra đi, tôi đã có dịp nói chuyện qua điện thoại với ông và được ông cho biết một số chi tiết liên quan đến cuộc đời hoạt động âm nhạc của mình một cách khá đầy đủ, mặc dù cuộc nói chuyện phải gián đoạn dở dang do ông quá mệt vì những cơn ho nên không đủ sức tiếp tục.

Nhạc sĩ Văn Phụng tên thật là Nguyễn Văn Phụng. Ông sinh năm 1930 tại Hà Nội, cùng tuổi với một người bạn thân của ông là nhạc sĩ Nhật Bằng, cũng đã qua đời vào năm 2004. Ông là anh trai cả trong gia đình, có hai người em và một bà chị. Một người em ở tiểu bang Iowa, một người còn ở Việt Nam. Còn người chị của ông đã qua đới từ lâu. Hồi nhỏi ông theo học trường Louis Pasteur và lớn lên theo học trường Albert Sarrault. Ông học rất giỏi, do đó đã đậu Tú Tài 2 Pháp từ khi mới 16 tuổi.

Văn Phụng tỏ ra say mê âm nhạc từ khi còn nhỏ và sau đó may mắn nhận được sự hướng dẫn của hai nữ giáo sư dương cầm nổi danh là bà Perrier và bà Vượng, nên mới lên 15 tuổi, ông đã đoạt giải nhất về piano với nhạc phẩm "La Prière d'Une Vierge" trong một cuộc thi dương cầm tại Nhà Hát Lớn Hà Nội.

Đến năm 1946, ông tản cư về vùng Chợ Cồn, Nam Định và ở trọ trong nhà thờ Tứ Trùng. Tại đây ông được cha xứ Mai Xuân Đĩnh chỉ dẫn về giáo lý và nhạc lý. Và ông đã theo đạo Công Giáo từ đó. Thân phụ Văn Phụng muốn ông theo học ngành y khoa. Ông chiều ý để theo học ngành này vào năm 18 tuổi, nhưng chỉ theo được đúng một năm thì bỏ dở. Ông tâm sự vì niềm đam mê âm nhạc nơi ông đã lấn át tất cả để chỉ còn biết đến những "nốt" nhạc trên phím dương cầm bằng cách tự học lấy sau khi đã có được một số căn bản.

Qua năm 1948, Văn Phụng về Hà Nội vào thời kỳ tổng động viên nên đã xin gia nhập Ban Quân Nhạc Đệï Tam Quân Khu, Hà Nội mà theo ông cũng là dịp để tránh việc gia đình cứ bắt ông theo ngành Y. Trong thời kỳ ở ban quân nhạc đến năm 1957, Văn Phụng lại có may mắn được nhạc trưởng người Pháp gốc Đức là Schmetzer hướng dẫn cho về hòa âm nên đã trở thành nhạc sĩ hòa âm cho dàn nhạc đại hòa tấu đầu tiên của Việt Nam. Năm 1948, cũng là năm đánh dấu ông cho ra đời nhạc phẩm đầu tay của mình là "Ô Mê Ly", do Văn Khôi viết lời. Nhạc phẩm này trở thành rất nổi tiếng sau đó qua nghệ thuật hợp ca của ban Thăng Long. Kể từ đó ngoài việc sáng tác nhạc, Văn Phụng còn có thời kỳ chơi nhạc cho một số vũ trường ở Hà Nội mà khách hàng hầu hết là những quân nhân người Pháp. Cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, Văn Phụng cho biết ông đã sáng tác hàng trăm bài, trong số có rất nhiều bài nổi tiếng. Phải kể đến là: "Các Anh Đi" viết năm 1952, "Trăng sáng vườn chè" viết năm 1952, "Tiếng hát với cung đàn", sáng tác năm 1954. "Tiếng dương cầm" năm 1955, "Ta vui ca vang" năm 1957. "Vó câu muôn dặm" năm1959. "Giã từ đêm mưa""Yêu và Mơ" năm 1960, "Tôi đi giữa hoàng hôn" năm 1963, "Yêu" năm 1965, ..v.v... Ngoài ra, còn phải kể đến "Tiếng Hát Với Cung Đàn", "Ghé Bến Sài Gòn", "Bức Họa Đồng Quê", "Nhớ Bến Đà Giang", "Xuân Họp Mặt", "Trăng Sơn Cước", "Mưa"..v.v... Và đặc biệt ông cho biết đã sáng tác nhạc phẩm "Suối Tóc" do Thy Vân viết lời để tặng riêng cho vợ ông là Châu Hà.

Tiếng hát Châu Hà và tiếng đàn Văn Phụng đã hòa cùng một nhịp điệu vào khoảng năm 56, 57, vài năm sau khi ông "Ghé bến Sài Gòn". Lúc đó Văn Phụng là nhạc trưởng tại đài phát thanh Quân Đội, nơi ông cộng tác một thời gian dài, cùng một lúc còn phụ trách một chương trình ca nhạc trên đài phát thanh Sài Gòn và đài Truyền Hình Việt Nam. Trong khi đó Châu Hà ở trong thời kỳ đầu tiên đi hát và hợp tác với một số chương trình ca nhạc trong đài phát thanh. Sau lần gặp gỡ Châu Hà, Văn Phụng sáng tác nhạc phẩm "Suối Tóc", cho đến nay chỉ có tiếng hát Châu Hà mới diễn tả trọn vẹn được nhạc phẩm này. Đến năm 1963, ông thành hôn với Châu Hà, thời đó là một thiếu nữ có mái tóc dài thướt tha tuyệt đẹp. Và hai người đã có với nhau hai người con gái, đều cư ngụ tại Hoa Kỳ.

Tự ví cuộc đời mình như cuộc đời một con bướm, Văn Phụng đã trải qua nhiều mối tình trước khi lập gia đình với Châu Hà. Đời ông là cả một sự bay bướm với những cuộc tình "loạn lên", như ông nói cũng như đã xác nhân mình có số "đào hoa". Quan niệm của ông về Tình Yêu đã được ông phơi bày trong nhạc phẩm "Tình", là một bài "vừa ca ngợi vừa chán nản tình yêu". Tuy "loạn lên" trong tình yêu, nhưng Văn Phụng chưa hề một lần đau khổ vì tình và "đặc biệt là không bao giờ bị thất tình gì hết cả. Không bị ai bỏ rơi hết cả. Chỉ có tôi bỏ rơi người ta thôi, chứ không có ai bỏ rơi tôi cả ", như ông tâm sự với người thực hiện chương trình này.

Qua lời kể của chị Châu Hà với nhà báo Lê Văn Phúc thì nhạc sĩ Văn Phụng, cao 1 thước 65 và nặng 160 lbs, là một người suốt đời mơ mộng. Ông thích khiêu vũ, đùa vui nghịch ngợm và thích ăn ngon nhưng không thích làm bếp. Ông thích ăn những món như đậu, phở và súp với thói quen luôn xịt thêm tương ớt và "Maggie". Và đặc biệt thích để vợ hớt tóc ở nhà mà không bao giờ hớt ở tiệm! Đối với vợ con, ông luôn luôn chiều chuộng. Vợ con muốn gì ông cũng làm liền, một cách rất chu đáo. Hoặc trong nhà có gì cần sửa chữa, ông đều tự tay làm lấy.

Xuyên qua nội dung những sáng tác của Văn Phụng, người ta có thể chia thành ba loại như Quê Hương, Đời Sống và Tình Yêu. Đặc biệt hầu như tất cả đều mang những sắc thái lạc quan và yêu đời. Tuy nhiên, với chính ông, Văn Phụng không bao giờ phân loại những nhạc phẩm mình đã viết mà chỉ "có hứng là làm, gặp cái gì làm cái đó", như ông nói. Ông đưa ra thí dụ như khi gặp chị Châu Hà thì ông viết bài "Suối Tóc". Hoặc khi gặp trường hợp buồn của một người bạn thì ông viết bài "Em Mới Biết Yêu Đã Biết Sầu", hay ông sáng tác ca khúc "Tình" khi muốn gửi chung cho mọi người từng trải qua những thời kỳ yêu đương.

Về những sáng tác của mình, Văn Phụng cho biết ông hài lòng với những ca khúc đã viết. Nhưng ông thích nhất một số như "Tiếng Dương Cầm", "Trở Về Huế", "Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn", "Tiếng Hát Với Cung Đàn", v.v... Nhưng đặc biệt hơn cả là "Suối Tóc" "Chán Nản". Nhạc phẩm sau ông viết từ những năm 72, 73 khi lâm vào một tình trạng ông cho là rất chán nản đối với cuộc đời ông, nhưng hoàn toàn không phải do Tình Yêu mà do một nguyên nhân khác.

Vào những năm cuối của cuộc đời nghệ sĩ, Văn Phụng đã sáng tác được thêm 3 nhạc phẩm khác chưa có lời. Đó là "Vĩnh Biệt Châu Hà", "Em ở Lại" "Anh Đi".

Tuy mệt, nhưng Văn Phụng vẫn thốt ra những tiếng cười rất phóng khoáng và cởi mở như bản tính luôn vui vẻ của ông trong lúc nói chuyện. Nhưng khi đề cập về tình trạng bệnh hoạn của mình, ông đã đổi qua một giọng buồn bã, chán nản. Và có lẽ đây là thời gian ông tỏ ra bi quan nhất trong suốt cuộc đời của mìnn, một cuộc đời luôn sống trong sự lạc quan, với bản tính vui nhộn và một đầu óc hài hước phong phú. Từ trong vòng một năm, ông cảm thấy rất chán nản khi lâm vào cảnh ốm đau, ra vào nhà thương rất nhiều lần. Lúc đó tay ông rất đau nên không thể còn đàn được. Mất đi cái thú đó, ông cảm thấy rất đau khổ và chán chường cho bản thân mình. Ông nhớ lại mới trước đó hơn một năm, vào khoảng tháng 5, tháng 6 năm 1998, ông đã bước lên sân khấu lần cuối cùng khi xuất hiện trong một chương trình vinh danh ông tại Nam California với ban hợp ca Ngàn Khơi và dàn nhạc hợp tấu dưới sự điều khiển của nhạc trưởng Lê Văn Khoa. Khi đứng trên sân khấu, ông đã nhiều lần cảm thấy lảo đảo muốn ngã. Đó chính là triệu chứng rõ rệt đầu tiên xảy ra với ông. Đến tháng 10 cùng năm 1998, ông đã phải vào bệnh viện cấp cứu. Và từ đó trở đi, tình trạng càng ngày càng trở nên trầm trọng. Văn Phụng vẫn còn nói đùa là: "Trước đó không lâu tôi còn phây phây. Phây phây như là cây rau muống tươi. Đùng một cái ném vào nước sôi là nó trở thành rau luộc !"

Ngay sau đó, Văn Phụng lại tỏ vẻ chán nản khi đề cập tới bệnh tiểu đường của mình để buông thành câu nói: "Bây giờ nói về bệnh tật thì buồn lắm. Không có hy vọng gì cả. Khi nó đã attack mình thì mình cũng như là miếng sắt đã rỉ rồi, không thể làm gì được khác cả. Chỉ có vứt đi thôi".

Thời gian này, nguồn vui duy nhất của Văn Phụng là mở những băng nhạc cũ để nghe lại những sáng tác của mình, để nhớ về những ngày tháng rất đẹp của những ngày xa xưa trong khi tay trái ông gần như bị tê liệt, không còn có thể sử dụng được piano hoặc guitar. Nhưng nguồn vui đó đã mang đến cho một người có tâm hồn nghệ sĩ như Văn Phụng một nỗi buồn sâu đậm khi sống lại những tháng ngày tuyệt với nhất của ông.

Năm 1978, gia đình Văn Phụng vượt biển đến một đảo ở Mã Lai. Sau 5, 6 tháng ở đây gia đình ông đến tiểu bang Virginia, cư ngụ tại Firfax cho đến giây phút cuối đời. Sở dĩ Văn Phụng chọn Virginia vì ở đây là nơi cư ngụ của thân mẫu Châu Hà, một người em trai của ông và một số người thân thích khác. Ông không muốn sống ở California như đa số nghệ sĩ khác, hơn nữa "ở đây nó mọc rễ ra rồi thành ra khó đi lắm!"

Nhạc sĩ Văn Phụng hẹn sẽ nói chuyện tiếp với tôi vào một dịp khác, nhưng dịp đó không bao giờ đến.

Theo lời kể của nhạc sĩ Nguyễn Túc, một người bạn rất thân của Văn Phụng, trước khi hôn mê một ngày, nhạc sĩ Văn Phụng còn có mặt trong một tiệc cưới của một gia đình người bạn thân tại nhà hàng Fortune ở Virginia. Và đó là lần xuất hiện cuối cùng của ông trước khi được Chúa cất đi vào ngày 17 tháng 12 năm 99. Lễ phát tang của ông đã được tổ chức vào ngày 19 tháng 12 tại Domaine Funeral Chapel ở Sprinfield, sau đó thi hài người nhạc sĩ tài hoa này được vĩnh viễn chôn vùi dưới lòng đất ngày 22 tháng 12 năm 1999.

Mừng cho Văn Phụng vì ông đã được Chúa cất đi để tránh được sự hành hạ đau đớn về thể xác do bệnh tật gây ra cho một người trước đó đầy những lạc quan, rất "ô mê ly, mê ly đời ta" với những lời pha trò và những câu chuyện tếu...

Trường Kỳ
www.voanews.com & www.tivituansan.com.
friend
friend
Chạy bàn

Tổng số bài gửi : 243
Join date : 08/06/2012

Về Đầu Trang Go down

Dòng nhạc VĂN PHỤNG Empty Re: Dòng nhạc VĂN PHỤNG

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết