Biển, nỗi nhớ và em
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Biển, nỗi nhớ và em
Thơ viết ở biển
Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Vì sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em...
Hữu Thỉnh
Biển, nỗi nhớ và em
Phú Quang phổ nhạc - Quang Lý trình bày
Lời phổ nhạc cho bài thơ của nhạc sĩ Phú Quang
Biển, nỗi nhớ và em
Anh xa em,
Trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ,
Biển bỗng thấy mình dài và rộng thế,
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn,
Sóng âm thầm không nói
mà sao núi phải mòn,
Em đâu phải là chiều
để nhuộm anh đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu,
Nếu chiều nay em chẳng đến,
Dù sóng đã làm anh nghiêng ngả vì em.
N.S Phú Quang: "Một buổi chiều tôi ngồi giữa hoàng hôn của biển Vũng Tàu. Bài thơ của nhà thơ Hữu Thỉnh vang trong đầu tôi và tôi bỗng thấy mình đồng điệu với tâm trạng đó. Bài hát ra đời từ đó. Chỉ có câu "Gió không phải là roi mà quất núi phải mòn" tôi thương núi nên đổi lại thành "Gió âm thầm không nói, mà sao núi phải mòn" ..."
minhthanh- Admin
- Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012
Similar topics
» Một cuộc biển dâu
» Thực chất và biến dạng của các món ăn Nam bộ
» VÍ DỤ TA YÊU NHAU 8 - Đoàn Thạch Biền
» ĐẬP NHANH LÊN TIM ƠI - Đoàn Thạch Biền.
» BAY ĐI CÁNH CHIM BIỂN - Bao Bất Đồng
» Thực chất và biến dạng của các món ăn Nam bộ
» VÍ DỤ TA YÊU NHAU 8 - Đoàn Thạch Biền
» ĐẬP NHANH LÊN TIM ƠI - Đoàn Thạch Biền.
» BAY ĐI CÁNH CHIM BIỂN - Bao Bất Đồng
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|