TRANH LUẬN TÌM MỘT CHỖ TRỌ QUA ĐÊM
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
TRANH LUẬN TÌM MỘT CHỖ TRỌ QUA ĐÊM
Theo truyền thống Thiền Nhật Bản ngày xưa, những tăng sĩ đi vân du khắp nơi, nếu muốn ngủ trọ qua đêm ở một ngôi chùa hay tịnh xá nào, đều phải thắng cuộc tranh luận tay đôi với vị sư thường trụ Ở đó. Nếu không thắng được,vị du tăng đó phải đi, không được phép ở lại, dù chỉ có một đêm.
Câu truyện xảy ra tại một ngôi cổ tự phía bắc Nhật Bản. Trụ trì ngôi chùa đó là hai anh em một nhà sự Người anh rất thông thái, biện luận vô cùng thiện xảo, còn người em lại ngớ ngẩn, lù khù và còn chột một mắt.
Một đêm nọ, có một vị du tăng đi ngang qua, muốn xin vào nghỉ tạm qua đêm. Nhà sư anh, quá mệt mỏi vì đã học hành suốt ngày, nên sai nhà sư em ra tiếp khách và tranh luận với vị du tăng theo truyền thống. Trước khi nhà sư em đi ra ngoài, Sư anh dặn dò:
"Này, đệ đòi hỏi là phải tranh luận trong im lặng đó nhé. Đừng có nói, kẻo đấu không lại người ta đó."
"Huynh yên tâm đi, để đó cho em!"
Độ một thời gian ngắn sau, vị du tăng xin gặp nhà Sư anh, vái chào và xin ra đi. Ông ta đã bị khuất phục và hết sức tán thán tài hùng biện của nhà Sư em.
Nhà Sư anh nói:
"Trước khi đi, xin Ngài thuật lại cho tôi nghe cuộc tranh luận thế nào?"
"Rất hay, tuyệt, vị du tăng trả lời, này nhé, trước hết tôi giơ một ngón tay lên ý tượng trưng Đức Phật. Sư đệ của ngài đưa 2 ngón tay lên có nghĩa là Đức Phật và Phật pháp. Tôi lại đưa 3 ngón tay lên có ý nói Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) số một. Sư đệ thông minh của ngài đưa nắm tay lên dứ vào mặt tôi có ý nói là cả 3 (Tam Bảo) đều qui về một. Một là tất cả, tất cả là một. Tuyệt, tuyệt, sâu xa, sâu xa, Đại Thừa, lý rốt ráo đại thừa đấy. Tôi cam lòng bái phục."
Vị du tăng ra đi, rất hể hả như đã học được một điều gì tuyệt diệu.
Lát sau, nhà sư em vào gặp anh, dáng điệu còn có vẻ bực bội vô cùng.
Vị Sư anh nói:
"Ta biết là đệ đã thắng cuộc tranh luận này."
"Thắng cái gì, cái tên du tăng đó thật là thô lỗ hết sức, nếu đệ không nhớ lời sư huynh dặn bảo là phải cố gắng nhẫn nại, nhã nhặn và lễ độ với khách thì em đã cho hắn một bài học thích đáng rồi."
"Sao, đệ thuật lại cho ta nghe sự việc như thế nào?"
"Này nhé, khi hắn ta vừa thấy em, hắn liền đưa một ngón tay lên có ý chế diễu em chột hết một mắt; em cố dằn cơn giận, đưa 2 ngón tay lên khen là hắn có phước, đầy đủ 2 con mắt. Thế mà hắn lại có ý trêu ngươi em nữa chứ, hắn đưa 3 ngón tay lên, có ý nói là em và hắn ta, hai người nhưng chỉ có 3 con mắt thôi. Em bực quá, dơ nắm tay đấm lên dứ vào mặt hắn có ý cho hắn biết là "Này, vừa phải thôi nghen, lộn xộn là ăn đấm đó." Hắn chột dạ, có vẻ ngán nên vái chào rút lui có trật tự. Thiệt là tăng sĩ gì mà thô lỗ hết sức!"
Nhà Sư anh trợn mắt, lắc đầu và ôm bụng lăn ra cười ngất.
"Ha ha ha! Ha ha ha!"
Câu truyện xảy ra tại một ngôi cổ tự phía bắc Nhật Bản. Trụ trì ngôi chùa đó là hai anh em một nhà sự Người anh rất thông thái, biện luận vô cùng thiện xảo, còn người em lại ngớ ngẩn, lù khù và còn chột một mắt.
Một đêm nọ, có một vị du tăng đi ngang qua, muốn xin vào nghỉ tạm qua đêm. Nhà sư anh, quá mệt mỏi vì đã học hành suốt ngày, nên sai nhà sư em ra tiếp khách và tranh luận với vị du tăng theo truyền thống. Trước khi nhà sư em đi ra ngoài, Sư anh dặn dò:
"Này, đệ đòi hỏi là phải tranh luận trong im lặng đó nhé. Đừng có nói, kẻo đấu không lại người ta đó."
"Huynh yên tâm đi, để đó cho em!"
Độ một thời gian ngắn sau, vị du tăng xin gặp nhà Sư anh, vái chào và xin ra đi. Ông ta đã bị khuất phục và hết sức tán thán tài hùng biện của nhà Sư em.
Nhà Sư anh nói:
"Trước khi đi, xin Ngài thuật lại cho tôi nghe cuộc tranh luận thế nào?"
"Rất hay, tuyệt, vị du tăng trả lời, này nhé, trước hết tôi giơ một ngón tay lên ý tượng trưng Đức Phật. Sư đệ của ngài đưa 2 ngón tay lên có nghĩa là Đức Phật và Phật pháp. Tôi lại đưa 3 ngón tay lên có ý nói Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) số một. Sư đệ thông minh của ngài đưa nắm tay lên dứ vào mặt tôi có ý nói là cả 3 (Tam Bảo) đều qui về một. Một là tất cả, tất cả là một. Tuyệt, tuyệt, sâu xa, sâu xa, Đại Thừa, lý rốt ráo đại thừa đấy. Tôi cam lòng bái phục."
Vị du tăng ra đi, rất hể hả như đã học được một điều gì tuyệt diệu.
Lát sau, nhà sư em vào gặp anh, dáng điệu còn có vẻ bực bội vô cùng.
Vị Sư anh nói:
"Ta biết là đệ đã thắng cuộc tranh luận này."
"Thắng cái gì, cái tên du tăng đó thật là thô lỗ hết sức, nếu đệ không nhớ lời sư huynh dặn bảo là phải cố gắng nhẫn nại, nhã nhặn và lễ độ với khách thì em đã cho hắn một bài học thích đáng rồi."
"Sao, đệ thuật lại cho ta nghe sự việc như thế nào?"
"Này nhé, khi hắn ta vừa thấy em, hắn liền đưa một ngón tay lên có ý chế diễu em chột hết một mắt; em cố dằn cơn giận, đưa 2 ngón tay lên khen là hắn có phước, đầy đủ 2 con mắt. Thế mà hắn lại có ý trêu ngươi em nữa chứ, hắn đưa 3 ngón tay lên, có ý nói là em và hắn ta, hai người nhưng chỉ có 3 con mắt thôi. Em bực quá, dơ nắm tay đấm lên dứ vào mặt hắn có ý cho hắn biết là "Này, vừa phải thôi nghen, lộn xộn là ăn đấm đó." Hắn chột dạ, có vẻ ngán nên vái chào rút lui có trật tự. Thiệt là tăng sĩ gì mà thô lỗ hết sức!"
Nhà Sư anh trợn mắt, lắc đầu và ôm bụng lăn ra cười ngất.
"Ha ha ha! Ha ha ha!"
minhthanh- Admin
- Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012
Re: TRANH LUẬN TÌM MỘT CHỖ TRỌ QUA ĐÊM
"Ngôn bất tận ý"
Lời không thể nào diễn đạt hết ý huống chi là không lời!
Để thông cảm hiểu biết nhau trong giao tiếp không thể nào không dùng lời! Nhưng điều nầy chỉ đạt được khi cả hai đồng cùng một trình độ. Một thí dụ đơn giản như: tôi hiểu "Bạn" là một người có thể làm cho mình yên tâm giao phó tình cảm, tậm sự của mình, người khác thì hiểu "Bạn" là ai đó ta quen biết qua một đôi lần. Hoặc giã tôi quan niệm rằng "Yêu" là cho, còn bạn lại nghĩ "Yêu" là nhận ..v..v..Và như thế tôi và bạn không thể nào hiểu nhau một cách đúng như mình nghĩ được hết!
Khi hai người đồng cảm thì không cần dùng "lời" cũng hiểu được nhau! Nhưng hình như chuyện đó rất là hạn hữu.,,,
Lời không thể nào diễn đạt hết ý huống chi là không lời!
Để thông cảm hiểu biết nhau trong giao tiếp không thể nào không dùng lời! Nhưng điều nầy chỉ đạt được khi cả hai đồng cùng một trình độ. Một thí dụ đơn giản như: tôi hiểu "Bạn" là một người có thể làm cho mình yên tâm giao phó tình cảm, tậm sự của mình, người khác thì hiểu "Bạn" là ai đó ta quen biết qua một đôi lần. Hoặc giã tôi quan niệm rằng "Yêu" là cho, còn bạn lại nghĩ "Yêu" là nhận ..v..v..Và như thế tôi và bạn không thể nào hiểu nhau một cách đúng như mình nghĩ được hết!
Khi hai người đồng cảm thì không cần dùng "lời" cũng hiểu được nhau! Nhưng hình như chuyện đó rất là hạn hữu.,,,
minhthanh- Admin
- Tổng số bài gửi : 969
Join date : 30/05/2012
Re: TRANH LUẬN TÌM MỘT CHỖ TRỌ QUA ĐÊM
Có nhửng người dùng lời để nói, nhưng củng có thể dùng ánh mắt, nụ cười hay cái nhíu mày.....cũng làm cho người khác hiểu hihihi nhưng hiểu có đúng không thì có trời mới biết, nên tốt nhất 'hãy dùng lời để nói.... nói bằng lời mà đôi khi không hiểu tường tận....nói chung tùy người đối diện, có khi họ không muốn hiểu hay cố tình hiểu sai...hihihi đành pó tay thui. :a
Mai Hoang- VIP
- Tổng số bài gửi : 73
Join date : 03/06/2012
Similar topics
» 10 TRANH 3D KHÓ TIN VẼ TỪ BÚT CHÌ
» Ngày TẾT thử bàn về một tấm tranh Tết.
» ĐÀ LẠT NĂM XƯA - Nguyễn Hữu Tranh.
» Bức ảnh gây nhiều tranh cãi
» Hồn quê dân dã trong tranh Thân Vỹ
» Ngày TẾT thử bàn về một tấm tranh Tết.
» ĐÀ LẠT NĂM XƯA - Nguyễn Hữu Tranh.
» Bức ảnh gây nhiều tranh cãi
» Hồn quê dân dã trong tranh Thân Vỹ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết